Không có đức tin thì không ai có thể sống vừa lòng Thượng Ðế và Ngài thưởng cho người thật lòng tìm kiếm Ngài (Xem Hê-bơ-rơ 11:6). Ðức tin là chứng thư của những gì ta hy vọng (xem Hê-bơ-rơ 11:1). Trong lời Chúa chúng ta được hứa đức tin như hạt cải có thể dời núi (xem Ma-thi-ơ 17:20). Áp-ra-ham hy vọng trong đức tin rằng ông sẽ nhận lời hứa của Chúa (xem Rô-ma 4:18). Một số người cố có đức tin, nhưng họ không có hy vọng. Họ không có lòng mong đợi tích cực rằng điều tốt đẹp sẽ xảy đến cho họ nhờ phúc lành lớn lao của Chúa. Tôi tin hy vọng đi trước và kết nối với đức tin. Chúng ta không thể có điều này mà thiếu điều kia. Làm sao một người tiêu cực, vô vọng có thể bước đi và sống bởi đức tin? Người ta có thể tin cậy Chúa, nhưng một người nam, người nữ có đức tin không chỉ tin rằng Chúa hằng sống mà họ cũng tin Ngài là tốt lành, và Ngài ban thưởng cho ai tìm kiếm Ngài. Họ chờ đợi và mong chờ sự tốt lành của Chúa, không phải vì họ xứng đáng mà vì Chúa hứa ban sự tốt lành.