Lời chứng - Nguyễn Văn Ngọc
Tôi từng ngại chia sẻ điều này. Nhưng rồi tôi không thể im lặng khi Chúa luôn đeo đuổi và làm ơn trên cuộc đời tôi.
Tôi tên Nguyễn Văn Ngọc, năm nay 24 tuổi. Tôi sinh ra tại một vùng quê, ở Xa đai Chánh huyện Đại Lộc, Quảng Nam, Tôi lớn lên mà thiếu đi tình yêu thương của ba. Mẹ tôi phải làm lụng vất vả để lo cho tôi và người chị gái.
Năm tôi 10 tuổi, gia đình tôi biết và tin nhận Chúa trong 1 dịp Giáng Sinh tại HTTL Thu Bồn, Quảng Nam. Trưởng dưỡng trong môi trường Cơ đốc, tôi được nhiều người cho là hiền lành, tốt bụng...
Năm 2009, tôi phải nghỉ học và vào Sài Gòn mưu sinh để nhẹ gánh cho mẹ. Xa nhà, không ai khuyên bảo, lại tự do giữa thành phố phồn vinh, đầy dẫy sự cám dỗ, tôi “bung lụa”, tham gia vào những cuộc vui và bắt đầu sa đọa. Hồi ở nhà với mẹ tôi là người tốt chừng nào thì tại đây, tôi thay đổi ngược lại chừng nấy. Những ngày tháng chơi bời, nhậu nhặt, số đề, bài bạc… làm tôi không còn muốn đến nhà thờ nữa. Tôi bị cuốn theo thế gian lúc nào chẳng biết…
Năm 2014, trong 1 cơn bệnh, tôi tìm đến với Chúa và được Ngài chữa lành. Tôi ăn năn từ đó. Tôi bỏ nhậu nhặt, số đề... Tôi được trở về bên Chúa, được Chúa giải cứu khỏi những điều mà tôi tưởng sẽ không bao giờ bỏ được. Rồi một lần khác, khi công việc thất bại, tôi đâm ra chán nản. Chẳng ai động viên khích lệ, đã thế, anh em, bạn bè thấy vậy còn coi thường, cười chê... Nhưng trong ơn thương xót của Chúa, tôi được nhiều tín hữu ở HTTL Tân Phú thăm hỏi, cầu thay. Cuối cùng Chúa cho tôi vượt qua được.
Đầu năm 2017, tôi phát hiện mình bị mắc phải 1 căn bệnh, Điều đó1 lần nữa làm tôi tuyệt vọng, mặc cảm, không muốn giao tiếp với ai. Tôi tưởng đã không còn lối thoát cho cuộc đời mình. Nhưng rồi, Chúa vẫn thương. Những anh em trong Chúa cầu thay cho tôi. Ngài chữa lành tôi. Tôi được giải thoát khỏi sự tuyệt vọng. Tôi được khích lệ và an ủi rất nhiều. Tôi tin chắc dù cho mọi người xa lánh tôi thì Chúa vẫn yêu thương tôi.
Trong cuộc sống sống chúng ta có những niềm vui trong đó cũng có nỗi buồn, tuyệt vọng, bất an hãy chạy đến với Chúa, Ngài luôn chờ đón bạn, Chúa Jesus yêu bạn và tôi. Hãy chạy đến với Chúa khi còn cơ hội, các bạn nhé.
Tôi đã bị đóng đinh vào thập tự giá với Đấng Christ, mà tôi sống, không phải là tôi sống nữa, nhưng Đấng Christ sống trong tôi; nay tôi còn sống trong xác thịt, ấy là tôi sống trong đức tin của Con Đức Chúa Trời, là Đấng đã yêu tôi, và đã phó chính mình Ngài vì tôi. [Ga-la-ti 2:20]
Comments powered by CComment