Thứ tư, 02 Tháng 5 2018 21:50

Câu Chuyện Phục Sinh 2/2

Written by
Rate this item
(1 Vote)

CauChuyenPhucSinh01

THỨ SÁU - Phao-lô viết trong Phi-líp đoạn 3 rằng ông muốn "được biết Ngài và quyền năng phục sinh của Ngài, được chia sẻ sự thương khó của Ngài, và trở nên giống như Ngài trong sự chết của Ngài." Tưởng chừng như chúng ta không thể có được trải nghiệm như vậy, nhưng điều kỳ diệu qua câu chuyện này chính là việc chúng ta có thể thật sự nhận biết Đấng Christ. Khi nhìn xem sự bình an, vui mừng, yên tịnh, và ân điển rạng soi qua tất cả tăm tối, chúng ta có thể nhận biết sự tuyệt diệu được "trở nên giống như Ngài trong sự chết của Ngài" là như thế nào. Cuộc đời của Chúa Giêsu hoàn toàn đầu phục Đức Chúa Trời. Chúa Giêsu không mang nỗi lo trần thế nào nữa sau khi giao phó mẹ Ngài cho môn đồ Ngài thương. Tài sản duy nhất là chiếc áo xống cũng bị lính canh đem đi đánh bạc. Một sự bình dị vô song. Sự tập trung cao độ. Cung hiến cho mục đích Đức Chúa Trời. Và sự tín nhiệm tuyệt đối vào Chúa Cha. Tất cả đáng để chúng ta mong ước noi theo.

Tĩnh Nguyện

Ngày 5 trong 7 ngày:

Sự đau-đớn, sự chết, và sự sống lại của Đức Chúa Jêsus
(Từ đoạn 22 đến đoạn 24)
Sự lập-mưu của các thầy tế-lễ
(Ma-thi-ơ 26:1-5; Mác 14:1,2; Giăng 11:45-53)

'Ngày lễ ăn bánh không men tức là lễ Vượt-qua đến gần. Các thầy tế-lễ cả cùng các thầy thông-giáo tìm phương đặng giết Đức Chúa Jêsus; vì họ sợ dân. ' Lu-ca 22:1-2

Đứa phản Chúa
(Ma-thi-ơ 26:14-16; Mác 14:10,11)
'Vả, quỉ Sa-tan ám vào Giu-đa, gọi là Ích-ca-ri-ốt, là người trong số mười hai sứ-đồ, nó đi kiếm các thầy tế-lễ cả và các thầy đội, để đồng mưu dùng cách nào nộp Ngài cho họ. Các người kia mừng lắm, hứa sẽ cho nó tiền bạc. Nó đã ưng-thuận với họ, bèn kiếm dịp-tiện đặng nộp Đức Chúa Jêsus trong khi dân-chúng không biết. ' Lu-ca 22:3-6.
Lễ Tiệc-thánh lập ra
(Ma-thi-ơ 26:17-25; Mác 14:12-21; Giăng 13:21-30)

'Đến ngày lễ ăn bánh không men, là ngày người ta phải giết con sinh làm lễ Vượt-qua, Đức Chúa Jêsus sai Phi-e-rơ và Giăng đi, mà phán rằng: Hãy đi dọn lễ Vượt-qua cho chúng ta ăn. Hai người thưa rằng: Thầy muốn chúng tôi dọn lễ ấy tại đâu? Ngài đáp rằng: Khi các ngươi vào thành, sẽ gặp một người mang vò nước; hãy theo người vào nhà, và nói cùng chủ nhà rằng; Thầy phán cùng ngươi rằng: Phòng khách là chỗ ta sẽ ăn lễ Vượt-qua với môn-đồ ta ở đâu? Chủ nhà sẽ chỉ cho một cái phòng rộng và cao, đồ-đạc sẵn-sàng; các ngươi hãy dọn ở đó. Hai môn-đồ đi, quả gặp những điều như Ngài đã phán, bèn dọn lễ Vượt-qua. Đến giờ, Ngài ngồi bàn ăn, các sứ-đồ cùng ngồi với Ngài. Ngài phán rằng: Ta rất muốn ăn lễ Vượt-qua nầy với các ngươi trước khi ta chịu đau-đớn. Vì, ta nói cùng các ngươi, ta sẽ không ăn lễ nầy nữa cho đến khi lễ ấy được trọn trong nước Đức Chúa Trời. Ngài bèn cầm chén, tạ ơn, rồi phán rằng: Hãy lấy cái nầy phân-phát cho nhau. Vì, ta nói cùng các ngươi, từ nay ta sẽ không uống trái nho nữa, cho tới khi nước Đức Chúa Trời đến rồi. Đoạn, Ngài cầm lấy bánh, tạ ơn xong, bẻ ra phân-phát cho môn-đồ, mà phán rằng: Nầy là thân-thể ta, đã vì các ngươi mà phó cho; hãy làm sự nầy để nhớ đến ta. Khi ăn xong, Ngài cũng làm như vậy, lấy chén đưa cho môn-đồ, mà phán rằng: Chén nầy là giao-ước mới trong huyết ta vì các ngươi mà đổ ra… Vả lại, nầy, bàn tay kẻ phản ta ở gần ta, nơi bàn nầy. Con người đi, theo như điều đã chỉ-định; nhưng khốn cho người nầy phản Ngài! Môn-đồ bèn hỏi nhau trong bọn mình ai là người sẽ làm điều đó. ' Lu-ca 22:7-23.

Sự biện-luận trong môn-đồ
(Ma-thi-ơ 18:1; Mác 9:34; Lu-ca 9:46)

'Môn-đồ lại cãi-lẫy nhau, cho biết ai sẽ được tôn là lớn hơn hết trong đám mình. Nhưng Ngài phán cùng môn-đồ rằng: Các vua của các dân ngoại lấy phép riêng mình mà cai-trị, những người cầm quyền cai-trị được xưng là người làm ơn. Về phần các ngươi, đừng làm như vậy; song ai lớn hơn trong các ngươi phải như kẻ rất nhỏ, và ai cai-trị phải như kẻ hầu việc. Vì một người ngồi ăn với một người hầu việc, ai là lớn hơn? Có phải là kẻ ngồi ăn không? Nhưng ta ở giữa các ngươi như kẻ hầu việc vậy. Còn như các ngươi đã bền lòng theo ta trong mọi sự thử-thách ta, nên ta ban nước cho các ngươi, cũng như Cha ta đã ban cho ta vậy, để các ngươi được ăn uống chung bàn trong nước ta, và được ngồi ngai để xét-đoán mười hai chi-phái Y-sơ-ra-ên. ' Lu-ca 22:24-30.

Lời bảo trước cho Phi-e-rơ
(Ma-thi-ơ 26:31-35; Mác 14:27-31; Giăng 13:36-38)

'Hỡi Si-môn, Si-môn, nầy, quỉ Sa-tan đã đòi sàng-sảy ngươi như lúa mì. Song ta đã cầu-nguyện cho ngươi, hầu cho đức-tin ngươi không thiếu-thốn. Vậy, đến khi ngươi đã hối-cải, hãy làm cho vững chí anh em mình. Phi-e-rơ thưa rằng: Thưa Chúa, tôi sẵn lòng đi theo Chúa, đồng tù đồng chết. Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Hỡi Phi-e-rơ, ta nói cùng ngươi, hôm nay khi gà chưa gáy, ngươi sẽ ba lần chối không biết ta. Đoạn, Ngài lại phán rằng: Khi ta đã sai các ngươi đi, không đem túi, bao, giày chi hết, các ngươi có thiếu gì không? Môn-đồ thưa rằng: Không thiếu chi hết. Ngài phán rằng: Nhưng bây giờ, ai có túi bạc, hãy lấy đi, ai có bao, cũng vậy; ai không có gươm, hãy bán áo ngoài đi mà mua. Vì ta rao cho các ngươi, có lời chép rằng: Ngài đã bị kể vào hàng kẻ dữ. Lời ấy phải ứng-nghiệm về chính mình ta. Thật vậy, sự đã chỉ về ta hầu được trọn. Các sứ-đồ thưa rằng: Thưa Chúa, có hai thanh gươm đây. Ngài phán rằng: Ấy là đủ. ' Lu-ca 22:31-38.

Vườn Ghết-sê-ma-nê. – Sự bắt Đức Chúa Jêsus
(Ma-thi-ơ 26:36-56; Mác 14:32-50; Giăng 18:3-11)

'Đoạn, Đức Chúa Jêsus ra đi, lên núi Ô-li-ve theo như thói quen; các môn-đồ cùng đi theo Ngài. Khi đã đến nơi đó, Ngài phán cùng môn-đồ rằng: Hãy cầu-nguyện, hầu cho các ngươi khỏi sa vào sự cám-dỗ. Ngài bèn đi khỏi các môn-đồ, cách chừng liệng một cục đá, quì xuống mà cầu-nguyện rằng: Lạy Cha, nếu Cha muốn, xin cất chén nầy khỏi tôi! Dầu vậy, xin ý Cha được nên, chớ không theo ý tôi!… Có một thiên-sứ từ trên trời hiện xuống cùng Ngài, mà thêm sức cho Ngài. Trong cơn rất đau-thương, Ngài cầu-nguyện càng thiết, mồ-hôi trở nên như giọt máu lớn rơi xuống đất. Cầu-nguyện xong, Ngài đứng dậy trở lại cùng các môn-đồ, thấy đương ngủ mê vì buồn-rầu. Ngài phán rằng: Sao các ngươi ngủ? Hãy đứng dậy cầu-nguyện, để cho khỏi sa vào sự cám-dỗ. Khi Ngài còn đương phán, một lũ đông kéo đến. Tên Giu-đa, một trong mười hai sứ-đồ, đi trước hết, lại gần Đức Chúa Jêsus đặng hôn Ngài. Đức Chúa Jêsus hỏi rằng: Hỡi Giu-đa, ngươi lấy cái hôn để phản Con người sao? Những người ở với Ngài thấy sự sắp xảy đến, bèn nói rằng: Thưa Chúa, chúng tôi nên dùng gươm đánh chăng? Một người trong các sứ-đồ đánh đầy-tớ của thầy cả thượng-phẩm và chém đứt tai bên hữu. Nhưng Đức Chúa Jêsus cất tiếng phán rằng: Hãy để cho họ đến thế! Ngài bèn rờ tai đầy-tớ ấy, làm cho nó được lành. Đoạn, Đức Chúa Jêsus phán cùng các thầy tế-lễ cả, các thầy đội coi đền thờ, và các trưởng-lão đã đến bắt Ngài, rằng: Các ngươi cầm gươm và gậy đến bắt ta, như bắt kẻ trộm-cướp. Hằng ngày ta ở trong đền-thờ với các ngươi, mà các ngươi không ra tay bắt ta. Nhưng nầy là giờ của các người, và quyền của sự tối-tăm vậy. ' Lu-ca 22:39-53.

Đức Chúa Jêsus trước mặt Cai-phe. – Sự chối của Phi-e-rơ
(Ma-thi-ơ 26:57-75; Mác 14:53-72; Giăng 18:12-27)
'Bấy giờ họ bắt Đức Chúa Jêsus đem đi, giải Ngài đến nhà thầy cả thượng-phẩm. Phi-e-rơ đi theo Ngài xa xa. Họ nhúm lửa giữa sân, rồi ngồi với nhau; Phi-e-rơ cũng ngồi giữa đám họ. Một con đòi kia thấy Phi-e-rơ ngồi gần lửa, thì ngó chăm-chỉ, mà nói rằng: Người nầy vốn cũng ở với người ấy. Song Phi-e-rơ chối Đức Chúa Jêsus, nói rằng: Hỡi đàn-bà kia, ta không biết người đó. Một lát, có người khác thấy Phi-e-rơ, nói rằng: Ngươi cũng thuộc về bọn đó! Phi-e-rơ đáp rằng: Hỡi người, ta không phải thuộc về bọn đó đâu. Độ cách một giờ, có kẻ khác đề quyết như vậy mà rằng: Thật người nầy cũng ở với Jêsus, vì người là dân Ga-li-lê. Nhưng Phi-e-rơ cãi rằng: Hỡi người, ta không biết ngươi nói chi! Đương lúc Phi-e-rơ còn nói, thì gà liền gáy; Chúa xây mặt lại ngó Phi-e-rơ. Phi-e-rơ nhớ lại lời Chúa đã phán cùng mình rằng: Hôm nay trước khi gà chưa gáy, ngươi sẽ chối ta ba lần; rồi đi ra ngoài, khóc-lóc thảm-thiết. Vả, những kẻ canh Đức Chúa Jêsus nhạo-báng và đánh Ngài; che mặt Ngài lại, rồi nói rằng: Hãy nói tiên-tri đi, hãy đoán xem ai đánh ngươi! Họ lại nhiếc-móc Ngài nhiều lời khác nữa. Đến sáng ngày, các trưởng-lão trong dân, các thầy tế-lễ cả, và các thầy thông-giáo nhóm lại, rồi sai đem Đức Chúa Jêsus đến nơi tòa công-luận. Họ hỏi Ngài rằng: Nếu ngươi phải là Đấng Christ, hãy xưng ra cho chúng ta. Ngài đáp rằng: Nếu ta nói, thì các ngươi không tin; Nhưng từ nay về sau, Con người sẽ ngồi bên hữu quyền-phép Đức Chúa Trời. nếu ta tra-gạn các ngươi, thì các ngươi không trả lời. Ai nấy đều hỏi rằng: Vậy, ngươi là Con Đức Chúa Trời sao? Ngài đáp rằng: Chính các ngươi nói ta là Con Ngài. Họ bèn nói rằng: Chúng ta nào có cần chứng-cớ nữa làm chi? Chính chúng ta đã nghe từ miệng nó nói ra rồi.' Lu-ca 22:54-71.
Đức Chúa Jêsus trước mặt Phi-lát và Hê-rốt
(Ma-thi-ơ 27:1,2,11-14; Mác 15:1-5; Giăng 18:28-38)

'Khi Phi-lát nghe điều đó, thì hỏi nếu người nầy thật là dân Ga-li-lê chăng. Đoạn, cả hội-đồng đứng dậy điệu Ngài đến trước mặt Phi-lát. Họ bèn khởi cáo Ngài rằng: Chúng tôi đã thấy người nầy xui dân ta làm loạn, cấm nộp thuế cho Sê-sa, và xưng mình là Đấng Christ, là Vua. Phi-lát gạn Ngài rằng: Chính ngươi là Vua dân Giu-đa phải không? Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Thật như lời. Phi-lát bèn nói với các thầy tế-lễ cả và dân-chúng rằng: Ta không thấy người nầy có tội gì. Nhưng họ cố nài rằng: Người nầy xui-giục dân-sự, truyền-giáo khắp đất Giu-đê, bắt đầu từ xứ Ga-li-lê rồi đến đây. Biết Ngài thuộc quyền cai-trị của vua Hê-rốt, bèn giải đến cho vua Hê-rốt, vua ấy ở tại thành Giê-ru-sa-lem trong mấy ngày đó. Vua Hê-rốt thấy Đức Chúa Jêsus thì mừng lắm; vì lâu nay vua muốn gặp Ngài, nhân đã nghe nói về chuyện Ngài, và mong xem Ngài làm phép lạ. Vậy, vua hỏi Ngài nhiều câu, song Ngài không trả lời gì hết. Các thầy tế-lễ cả và các thầy thông-giáo ở đó, cáo Ngài dữ lắm. Bấy giờ vua Hê-rốt và quân-lính hầu vua đều đãi Ngài cách khinh-dể và nhạo-báng Ngài; đoạn, họ mặc áo hoa-hòe cho Ngài, rồi giao Ngài về cho Phi-lát. Trước kia Phi-lát với vua Hê-rốt thù-hiềm nhau, nhưng nội ngày ấy trở nên bạn-hữu. Phi-lát hiệp các thầy tế-lễ cả, các quan đề-hình và dân-chúng lại, mà nói rằng: Các ngươi đã đem nộp người nầy cho ta, về việc xui dân làm loạn; nhưng đã tra-hỏi trước mặt các ngươi đây, thì ta không thấy người mắc một tội nào mà các ngươi đã cáo; vua Hê-rốt cũng vậy, vì đã giao người về cho ta. Vậy người nầy đã không làm điều gì đáng chết, nên ta sẽ đánh đòn rồi tha đi. Chúng bèn đồng-thanh kêu lên rằng: Hãy giết người nầy đi, mà tha Ba-ra-ba cho chúng tôi! Vả, tên nầy bị tù vì dấy loạn trong thành, và vì tội giết người. Phi-lát có ý muốn tha Đức Chúa Jêsus, nên lại nói cùng dân-chúng nữa. Song chúng kêu lên rằng: Đóng đinh nó trên cây thập-tự đi! Đóng đinh nó trên cây thập-tự đi! Phi-lát lại nói đến lần thứ ba, rằng: Vậy người nầy đã làm điều ác gì? Ta không tìm thấy người có sự gì đáng chết. Vậy, đánh đòn xong, ta sẽ tha. Nhưng chúng cố nài, kêu lớn tiếng rằng phải đóng đinh Ngài trên cây thập-tự; tiếng kêu của họ được thắng. Phi-lát truyền làm y như lời chúng xin. Bèn tha tên tù vì tội dấy loạn và giết người, là người chúng đã xin tha; rồi phó Đức Chúa Jêsus cho mặc ý họ. ' Lu-ca 23:1-16,18-25.

Đức Chúa Jêsus bị đóng đinh trên cây thập-tự
(Ma-thi-ơ 27:1,2,11-14,45-56; Mác 15:1-5,33-41; Giăng 18:28-38; 19:28-30)
'Khi chúng điệu Đức Chúa Jêsus đi, bắt một người xứ Sy-ren, tên là Si-môn, từ ngoài đồng về, buộc phải vác cây thập-tự theo sau Ngài. Có đoàn dân đông lắm đi theo Đức Chúa Jêsus, và có mấy người đàn-bà đấm ngực khóc về Ngài. Nhưng Đức Chúa Jêsus xây mặt lại với họ mà phán rằng: Hỡi con gái thành Giê-ru-sa-lem, đừng khóc về ta, song khóc về chính mình các ngươi và về con-cái các ngươi. Vì nầy, ngày hầu đến, người ta sẽ nói rằng: Phước cho đàn-bà son, phước cho dạ không sanh-đẻ và vú không cho con bú! Bấy giờ, người ta sẽ nói với núi rằng: Hãy đổ xuống trên chúng ta! Với gò rằng: Hãy che chúng ta! Vì nếu người ta làm những sự ấy cho cây xanh, thì cây khô sẽ xảy ra sao? Chúng cũng đem hai người đi nữa, là kẻ trộm-cướp, để giết cùng với Ngài. Khi đến một chỗ gọi là chỗ Sọ, họ đóng đinh Ngài trên cây thập-tự tại đó, cùng hai tên trộm-cướp, một tên bên hữu Ngài, một tên bên tả. Song Đức Chúa Jêsus cầu rằng: Lạy Cha, xin tha cho họ, vì họ không biết mình làm điều gì. Đoạn, họ bắt thăm chia nhau áo-xống của Ngài. Dân-chúng đứng đó mà ngó. Các người coi việc nhạo-cười Ngài, rằng: Nó đã cứu kẻ khác; nếu nó là Đấng Christ, Đấng Đức Chúa Trời đã lựa, thì hãy cứu mình đi! Quân-lính cũng giỡn-cợt Ngài, lại gần đưa giấm cho Ngài uống, mà rằng: Nếu ngươi là Vua dân Giu-đa, hãy tự cứu lấy mình đi! Phía trên đầu Ngài, có đề rằng: Người nầy là Vua dân Giu-đa. Vả, một tên trộm-cướp bị đóng đinh cũng mắng-nhiếc Ngài rằng: Ngươi không phải là Đấng Christ sao? Hãy tự cứu lấy mình ngươi cùng chúng ta nữa! Nhưng tên kia trách nó rằng: Ngươi cũng chịu một hình-phạt ấy, còn chẳng sợ Đức Chúa Trời sao? Về phần chúng ta, chỉ là sự công-bình, vì hình ta chịu xứng với việc ta làm; nhưng người nầy không hề làm một điều gì ác. Đoạn lại nói rằng: Hỡi Jêsus, khi Ngài đến trong nước mình rồi, xin nhớ lấy tôi! Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Quả thật, ta nói cùng ngươi, hôm nay ngươi sẽ được ở với ta trong nơi Ba-ra-đi. Khi đó, ước giờ thứ sáu, khắp xứ đều tối-tăm cho đến giờ thứ chín. Mặt trời trở nên tối, và màn trong đền-thờ xé chính giữa ra làm hai. Đức Chúa Jêsus bèn kêu lớn rằng: Hỡi Cha, tôi giao linh-hồn lại trong tay Cha! Ngài vừa nói xong thì tắt hơi. Thầy đội thấy sự đã xảy ra, ngợi-khen Đức Chúa Trời rằng: Thật người nầy là người công-bình. Cả dân-chúng đi xem, thấy nông-nỗi làm vậy, đấm ngực mà trở về. Song những kẻ quen-biết Đức Chúa Jêsus và các người đàn-bà theo Ngài từ xứ Ga-li-lê, đều đứng đằng xa mà ngó. ' Lu-ca 23:26-49.
Sự chôn Chúa
(Ma-thi-ơ 27:57-61; Mác 15:42-47; Giăng 19:38-42)

'không đồng ý và cũng không dự việc các người kia đã làm. Người ở A-ri-ma-thê, là thành thuộc về xứ Giu-đê, vẫn trông-đợi nước Đức Chúa Trời. Có một người, tên là Giô-sép, làm nghị-viên tòa công-luận, là người chánh-trực công-bình, Người bèn đi đến Phi-lát mà xin xác Đức Chúa Jêsus. Khi đã đem xác Ngài xuống khỏi cây thập-tự, người lấy vải liệm mà bọc, rồi chôn trong huyệt đã đục nơi hòn đá, là huyệt chưa chôn ai hết. Bấy giờ là ngày sắm-sửa, và ngày Sa-bát gần tới. Các người đàn-bà đã từ xứ Ga-li-lê đến với Đức Chúa Jêsus, theo Giô-sép, xem mả và cũng xem xác Ngài đặt thể nào. Khi trở về, họ sắm-sửa những thuốc thơm và sáp thơm. Ngày Sa-bát, họ nghỉ-ngơi theo luật-lệ. ' Lu-ca 23:50-56.

Sự Chúa sống lại
(Ma-thi-ơ 28:1-10; Mác 16:1-8; Giăng 20:1-10)

'Ngày thứ nhứt trong tuần-lễ, khi mờ sáng, các người đàn-bà ấy lấy thuốc thơm đã sửa-soạn đem đến mồ Ngài. Họ thấy hòn đá đã lăn ra khỏi cửa mồ; nhưng, bước vào, không thấy xác Đức Chúa Jêsus. Đương khi không biết nghĩ làm sao, xảy có hai người nam mặc áo sáng như chớp, hiện ra trước mặt họ. Họ đương thất-kinh, úp mặt xuống đất; thì hai người ấy nói rằng: Sao các ngươi tìm người sống trong vòng kẻ chết? Ngài không ở đây đâu, song Ngài đã sống lại. Hãy nhớ khi Ngài còn ở xứ Ga-li-lê, phán cùng các ngươi thể nào, Ngài đã phán rằng: Con người phải bị nộp trong tay kẻ có tội, phải đóng đinh trên cây thập-tự, và ngày thứ ba phải sống lại. Họ bèn nhớ lại những lời Đức Chúa Jêsus đã phán. Họ ở mồ trở về, rao-truyền mọi sự ấy cho mười một sứ-đồ và những người khác. Ấy là Ma-ri Ma-đơ-len, Gian-nơ, và Ma-ri mẹ của Gia-cơ, cùng các đàn-bà khác đi với họ đã rao-truyền như vậy cho các sứ-đồ. Song các sứ-đồ không tin, cho lời ấy như là hư-không. Dầu vậy, Phi-e-rơ đứng dậy, chạy đến mồ, cúi xuống mà dòm, chỉ thấy vải liệm ở trên đất, đoạn về nhà, lạ-lùng cho việc đã xảy ra. ' Lu-ca 24:1-12.

Hai môn-đồ tại làng Em-ma-út
(Mác 16:12,13)

'Cũng trong ngày ấy, có hai môn-đồ đi đến làng kia, gọi là Em-ma-út, cách thành Giê-ru-sa-lem sáu mươi ếch-ta-đơ; họ đàm-luận về những sự đã xảy ra. Đang khi nói và cãi lẽ nhau, chính Đức Chúa Jêsus đến gần, cùng đi đường với họ. Nhưng mắt hai người ấy bị che khuất không nhìn biết Ngài được. Ngài phán cùng họ rằng: Các ngươi đương đi đường, nói chuyện gì cùng nhau vậy? Họ dừng lại, buồn-bực lắm. Một trong hai người tên là Cơ-lê-ô-ba, trả lời rằng: Có phải chỉ ngươi là khách lạ ở thành Giê-ru-sa-lem, không hay việc đã xảy đến tại đó cách mấy bữa rày sao? Ngài hỏi rằng: Việc gì vậy? Họ trả lời rằng: Ấy là việc đã xảy ra cho Jêsus Na-xa-rét, một đấng tiên-tri, có quyền-phép trong việc làm và trong lời nói, trước mặt Đức Chúa Trời và cả chúng dân; làm sao mà các thầy tế-lễ cả cùng các quan đề-hình ta đã nộp Ngài để xử-tử, và đã đóng đinh trên cây thập-tự. Chúng tôi trông-mong Ngài sẽ cứu lấy dân Y-sơ-ra-ên; dầu thể ấy, việc xảy ra đã được ba ngày rồi. Thật có mấy người đàn-bà trong vòng chúng tôi đã làm cho chúng tôi lấy làm lạ lắm: Khi mờ sáng, họ đến mồ, không thấy xác Ngài, thì về báo rằng có thiên-sứ hiện đến, nói Ngài đương sống. Có mấy người trong vòng chúng tôi cũng đi thăm mồ, thấy mọi điều y như lời họ nói; còn Ngài thì không thấy. Đức Chúa Jêsus bèn phán rằng: Hỡi những kẻ dại-dột, có lòng chậm tin lời các đấng tiên-tri nói! Há chẳng phải Đấng Christ chịu thương-khó thể ấy, mới được vào sự vinh-hiển mình sao? Đoạn, Ngài bắt đầu từ Môi-se rồi kế đến mọi đấng tiên-tri mà cắt nghĩa cho hai người đó những lời chỉ về Ngài trong cả Kinh-thánh. Khi hai người đi gần đến làng mình định đi, thì Đức Chúa Jêsus dường như muốn đi xa hơn nữa. Nhưng họ ép Ngài dừng lại, mà thưa rằng: Xin ở lại với chúng tôi; vì trời đã xế chiều hầu tối. Vậy, Ngài vào ở lại cùng họ. Đương khi Ngài ngồi ăn cùng hai người, thì lấy bánh, chúc-tạ, đoạn, bẻ ra cho họ. Mắt họ bèn mở ra, mà nhìn biết Ngài; song Ngài thoạt biến đi không thấy. Hai người nói cùng nhau rằng: Khi nãy đi đường, Ngài nói cùng chúng ta và cắt nghĩa Kinh-thánh, lòng chúng ta há chẳng nóng-nảy sao? Nội giờ đó, họ liền đứng dậy, trở về thành Giê-ru-sa-lem, gặp mười một sứ-đồ cùng các môn-đồ khác đương nhóm lại, nói với họ rằng: Chúa thật đã sống lại, và hiện ra với Si-môn. Rồi hai người thuật lại sự đã xảy đến khi đi đường, và nhìn biết Ngài lúc bẻ bánh ra là thể nào. ' Lu-ca 24:13-35.

Sự hiện đến cùng mười một sứ-đồ
(Ma-thi-ơ 28:16-20; Mác 16:14-18; Giăng 20:19-23; Công-vụ 1:6-8)

'Môn-đồ đương nói với nhau như vậy, chính Đức Chúa Jêsus hiện ra giữa đó mà phán rằng: Bình-an cho các ngươi! Nhưng môn-đồ đều sửng-sốt rụng-rời, tưởng thấy thần. Ngài phán rằng: Sao các ngươi bối-rối, và sao trong lòng các ngươi nghi làm vậy? Hãy xem tay chân ta: Thật chính ta. Hãy rờ đến ta, và hãy xem; thần thì không có thịt xương, mà các ngươi thấy ta có. Đương phán vậy, Ngài giơ tay và chân ra cho xem. Nhưng vì cớ môn-đồ vui-mừng, nên chưa tin chắc, và lấy làm lạ, thì Ngài phán rằng: Ở đây các ngươi có gì ăn không? Môn-đồ dâng cho Ngài một miếng cá nướng. Ngài nhận lấy mà ăn trước mặt môn-đồ. Đoạn, Ngài phán rằng: Ấy đó là điều mà khi ta còn ở với các ngươi, ta bảo các ngươi rằng mọi sự đã chép về ta trong luật-pháp Môi-se, các sách tiên-tri, cùng các thi-thiên phải được ứng-nghiệm. Bấy giờ Ngài mở trí cho môn-đồ được hiểu Kinh-thánh. Ngài phán: Có lời chép rằng Đấng Christ phải chịu đau-đớn dường ấy, ngày thứ ba sẽ từ kẻ chết sống lại, và người ta sẽ nhân danh Ngài mà rao-giảng cho dân các nước sự ăn-năn để được tha tội, bắt đầu từ thành Giê-ru-sa-lem. Các ngươi làm chứng về mọi việc đó; ta đây, sẽ ban cho các ngươi điều Cha ta đã hứa, còn về phần các ngươi, hãy đợi trong thành cho đến khi được mặc lấy quyền-phép từ trên cao. ' Lu-ca 24:36-49.

Sự ngự lên trời
(Mác 16:19,20; Công-vụ 1:9-11)
'Kế đó, Ngài đem môn-đồ đi đến nơi xung-quanh làng Bê-tha-ni, giơ tay lên mà ban phước cho. Đương khi ban phước, Ngài lìa môn-đồ mà được đem lên trời. Môn-đồ thờ-lạy Ngài rồi trở về thành Giê-ru-sa-lem, mừng-rỡ lắm. Môn-đồ cứ ở trong đền-thờ luôn, ngợi-khen Đức Chúa Trời.' Lu-ca 24:50-53.

Ngày 6 trong 7 ngày:

Tĩnh nguyện

THỨ BẢY - Người đàn bà đập vỡ bình rồi đổ ra toàn bộ dầu hương. Bà lãng phí tất cả những gì đáng giá với mình. Bình vỡ nghĩa là bà không có cơ may giữ lại chút gì cho mình, bây giờ hoặc sau này. Bà dâng tất cả những gì mình có trong quá khứ, hiện tại, và tương lai cho Ngài. Chúa Giêsu phán, người ta sẽ mãi ghi nhớ tình yêu thương của bà. Và những lời ấy lại xuất hiện trong bữa ăn tối cuối cùng. Thân Chúa đã tan vỡ và huyết Chúa đổ ra vì chúng ta. Lần này khi bạn đọc lời Chúa, "Hãy làm điều này để nhớ đến ta," đừng chỉ hình dung đến bánh quy và nước nho. Hãy xem Tiệc Thánh như lời Chúa nhắn nhủ bạn. Ngài đang vẫy gọi bạn làm theo Ngài: hãy tan vỡ và đổ lòng ra! Hãy dấn thân! Đừng giữ lại chi! Hãy từ bỏ mọi sự làm chủ! Đó mới thật sự là tưởng nhớ những gì Chúa Giêsu đã làm. Không phải là tuân theo nghi thức, nhưng thật sự là ghi nhớ, biết ơn. Vậy trong cuộc sống của bạn, hình ảnh "tan vỡ và đổ ra" nghĩa là thế nào?

Sự đau-đớn, chết và sống lại của Đức Chúa Jêsus
(Từ đoạn 14 đến đoạn 16)
Sự lập mưu của các thầy tế-lễ
(Ma-thi-ơ 26:1-5; Lu-ca 22:1,2; Giăng 11:45-53)

'Hai ngày trước lễ Vượt-qua và lễ ăn bánh không men, các thầy tế-lễ cả cùng các thầy thông-giáo tìm mưu đặng bắt Đức Chúa Jêsus và giết đi. Vì họ nói rằng: Chẳng nên làm việc nầy trong ngày lễ, sợ sanh sự xôn-xao trong dân-chúng. ' Mác 14:1-2.

Chúa chịu xức dầu tại Bê-tha-ni
(Ma-thi-ơ 26:6-13; Giăng 12:1-8)

'Đức Chúa Jêsus ở tại làng Bê-tha-ni, trong nhà Si-môn là kẻ phung. Ngài đương ngồi bàn ăn, có một người đàn-bà vào, đem một cái bình bằng ngọc, đựng đầy dầu cam-tòng thật rất quí-giá, đập bể ra mà đổ dầu thơm trên đầu Đức Chúa Jêsus. Có vài người nổi giận nói cùng nhau rằng: Sao xài-phí dầu thơm ấy như vậy? Vì có thể bán dầu đó được hơn ba trăm đơ-ni-ê, mà bố-thí cho kẻ khó-khăn. Vậy, họ oán-trách người. Nhưng Đức Chúa Jêsus phán rằng: Hãy để mặc người; sao các ngươi làm rầy người mà chi? Người đã làm một việc tốt cho ta. Vì các ngươi hằng có kẻ khó-khăn ở cùng mình, khi nào muốn làm phước cho họ cũng được; nhưng các ngươi chẳng có ta ở luôn với đâu. Người đã làm điều mình có thể làm được, đã xức xác ta trước để chôn. Quả thật, ta nói cùng các ngươi, trong khắp cả thế-gian, hễ nơi nào Tin-lành nầy được giảng ra, việc người đã làm cũng sẽ được nhắc lại để nhớ đến người. ' Mác 14:3-9.

Đứa phản Chúa
(Ma-thi-ơ 26:14-16; Lu-ca 22:3-6)
'Bấy giờ, Giu-đa Ích-ca-ri-ốt là một trong mười hai sứ-đồ, đến nơi các thầy tế-lễ cả, để nộp Đức Chúa Jêsus cho. Họ vui lòng mà nghe, và hứa cho nó tiền bạc; rồi Giu-đa tìm dịp-tiện để nộp Ngài. ' Mác 14:10-11
Sự lập lễ Tiệc-thánh
(Ma-thi-ơ 26:17-30; Lu-ca 22:7-20; Giăng 13:21-30)

'Ngày thứ nhứt về lễ ăn bánh không men, là ngày giết chiên con làm lễ Vượt-qua, các môn-đồ thưa cùng Đức Chúa Jêsus rằng: Thầy muốn chúng tôi đi dọn cho thầy ăn lễ Vượt-qua tại đâu? Ngài sai hai môn-đồ đi, và dặn rằng: Hãy vào thành, sẽ gặp một người xách vò nước; cứ theo sau, hễ người vào nhà nào, các ngươi sẽ nói cùng chủ nhà ấy rằng: Thầy phán: Cái phòng ta sẽ dùng ăn lễ Vượt-qua với môn-đồ ta ở đâu? Chính kẻ đó sẽ chỉ cho các ngươi một cái phòng lớn trên lầu có đồ-đạc sẵn-sàng, hãy dọn tại đó cho chúng ta. Vậy, hai môn-đồ đi ra mà vào thành, gặp mọi điều như lời Ngài đã phán, rồi dọn lễ Vượt-qua. Buổi chiều, Ngài đến với mười hai sứ-đồ. Đang ngồi ăn, Đức Chúa Jêsus phán rằng: Quả thật, ta nói cùng các ngươi, trong vòng các ngươi có một kẻ ngồi ăn cùng ta, sẽ phản ta. Các môn-đồ bèn buồn-rầu lắm, cứ lần-lượt mà thưa cùng Ngài rằng: Có phải tôi chăng? Ngài đáp rằng: ấy là một trong mười hai người, là người thò tay vào mâm cùng ta. Vì Con người đi, y như lời đã chép về Ngài; song khốn cho kẻ phản Con người! Thà nó chẳng sanh ra thì hơn. Khi đang ăn, Đức Chúa Jêsus lấy bánh, tạ ơn, đoạn bẻ ra trao cho các môn-đồ, mà phán rằng: Hãy lấy, nầy là thân-thể ta. Ngài lại cầm chén, tạ ơn, rồi trao cho các môn-đồ, và ai nấy đều uống. Ngài phán rằng: Nầy là huyết ta, huyết của sự giao-ước đổ ra cho nhiều người. Quả thật, ta nói cùng các ngươi, ta không uống trái nho nầy nữa, cho đến ngày ta sẽ uống trái nho mới trong nước Đức Chúa Trời. ' Mác 14:12-25.
Chúa bảo trước cho Phi-e-rơ
(Ma-thi-ơ 26:31-35; Lu-ca 22:31-34; Giăng 13:36-38)

'Khi đã hát thơ thánh rồi, Chúa và môn-đồ đi ra đặng lên núi Ô-li-ve. Đức Chúa Jêsus phán cùng môn-đồ rằng: Hết thảy các ngươi sẽ gặp dịp vấp-phạm; vì có chép rằng: Ta sẽ đánh kẻ chăn chiên, thì bầy chiên sẽ tan-lạc. Nhưng khi ta sống lại rồi, ta sẽ đi đến xứ Ga-li-lê trước các ngươi. Phi-e-rơ thưa rằng: Dầu mọi người vấp-phạm vì cớ thầy, nhưng tôi chẳng hề làm vậy. Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Quả thật, ta nói cùng ngươi, hôm nay, cũng trong đêm nay, trước khi gà gáy hai lượt, ngươi sẽ chối ta ba lần. Nhưng Phi-e-rơ lại thưa cách quả-quyết hơn rằng: Dầu tôi phải chết cùng thầy, tôi cũng chẳng chối thầy đâu. Hết thảy các môn-đồ khác cũng đều nói như vậy. ' Mác 14:26-31.

Vườn Ghết-sê-ma-nê. – Chúa bị bắt
(Ma-thi-ơ 26:36-56; Lu-ca 22:39-43; Giăng 18:3-12)

'Kế đó, đi đến một nơi kia, gọi là Ghết-sê-ma-nê, Đức Chúa Jêsus phán cùng môn-đồ rằng: Các ngươi hãy ngồi đây, đợi ta cầu-nguyện. Ngài bèn đem Phi-e-rơ, Gia-cơ và Giăng đi, thì Ngài khởi-sự kinh-hãi và sầu-não. Ngài phán cùng ba người rằng: Linh-hồn ta buồn-rầu lắm cho đến chết; các ngươi hãy ở đây, và tỉnh-thức. Rồi Ngài đi một đỗi xa hơn, sấp mình xuống đất mà cầu-nguyện rằng nếu có thể được, xin giờ nầy qua khỏi mình. Ngài rằng: A-ba, lạy Cha, mọi việc Cha làm được cả; xin Cha cất chén nầy khỏi con; nhưng không theo điều con muốn, mà theo điều Cha muốn. Rồi Ngài trở lại, thấy ba người ngủ; bèn phán cùng Phi-e-rơ rằng: Si-môn, ngủ ư! Ngươi không thức được một giờ sao? Hãy tỉnh-thức và cầu-nguyện, để các ngươi khỏi sa vào chước cám-dỗ; tâm-thần thì muốn lắm, mà xác-thịt thì yếu-đuối. Ngài lại đi lần nữa, và cầu-nguyện y như lời trước. Ngài trở lại, thấy môn-đồ còn ngủ, vì con mắt đã đừ quá; và không biết trả lời cùng Ngài thể nào. Ngài trở lại lần thứ ba, phán cùng môn-đồ rằng: Bây giờ các ngươi ngủ và nghỉ-ngơi ư! Thôi, giờ đã tới rồi; nầy, Con người hầu bị nộp trong tay kẻ có tội. Hãy chờ dậy, đi hè; kìa, đứa phản ta đã đến gần. Ngài đương còn phán, tức thì Giu-đa, là một trong mười hai sứ-đồ thoạt đến với một toán đông cầm gươm và gậy, bởi các thầy tế-lễ cả, các thầy thông-giáo, và các trưởng-lão phái đến. Vả, đứa phản Ngài đã cho chúng dấu-hiệu nầy: Hễ tôi hôn ai, ấy là người đó; hãy bắt lấy và điệu đi cho cẩn-thận. Vậy, khi Giu-đa đến rồi, liền lại gần Ngài mà nói rằng: Lạy thầy! Rồi nó hôn Ngài. Có một người trong những kẻ ở đó rút gươm ra, đánh một đứa đầy-tớ của thầy cả thượng-phẩm, chém đứt tai đi. Chúng bèn tra tay bắt Đức Chúa Jêsus. Đức Chúa Jêsus cất tiếng phán cùng chúng rằng: Các ngươi đem gươm và gậy đến bắt ta như ta là kẻ trộm-cướp. Ta hằng ngày ở giữa các ngươi, giảng-dạy trong đền-thờ, mà các ngươi không bắt ta; nhưng điều ấy xảy đến, để lời Kinh-thánh được ứng-nghiệm. Bấy giờ, mọi người đều bỏ Ngài và trốn đi cả. Có một người trẻ tuổi kia theo Ngài, chỉ có cái khăn bằng gai trùm mình; chúng bắt người. Nhưng người bỏ khăn lại, ở truồng chạy trốn khỏi tay chúng. ' Mác 14:32-52.

Đức Chúa Jêsus trước mặt Cai-phe. – Phi-e-rơ chối Chúa
(Ma-thi-ơ 26:57-75; Lu-ca 22:54-71; Giăng 18:13-27)
'Chúng điệu Đức Chúa Jêsus đến nơi thầy cả thượng-phẩm, có hết thảy thầy tế-lễ cả, trưởng-lão, và thầy thông-giáo nhóm-họp tại đó. Phi-e-rơ theo sau Ngài xa xa, cho đến nơi sân trong của thầy cả thượng-phẩm; rồi ngồi với quân-lính gần đống lửa mà sưởi. Vả, các thầy tế-lễ cả, cùng cả tòa công-luận đều tìm chứng gì để nghịch cùng Đức Chúa Jêsus đặng giết Ngài, song không kiếm được chi hết. Vì có nhiều kẻ làm chứng dối nghịch cùng Ngài; nhưng lời họ khai chẳng hiệp nhau. Bấy giờ có mấy người đứng lên làm chứng dối nghịch cùng Ngài rằng: chúng tôi có nghe người nói: Ta sẽ phá đền-thờ nầy bởi tay người ta cất lên, khỏi ba ngày ta sẽ cất một đền-thờ khác không phải bởi tay người ta cất. Song về điều nầy, lời chứng của họ cũng chẳng hiệp nhau nữa. Khi ấy, thầy cả thượng-phẩm đứng dậy giữa hội-đồng, tra-hỏi Đức Chúa Jêsus mà rằng: Ngươi chẳng đối-đáp chi hết về những điều các kẻ nầy cáo ngươi sao? Nhưng Đức Chúa Jêsus làm thinh, không trả lời chi hết. Thầy cả thượng-phẩm lại hỏi: Ấy chính ngươi là Đấng Christ, Con Đức Chúa Trời đáng ngợi-khen phải không? Đức Chúa Jêsus phán rằng: Ta chính phải đó; các ngươi sẽ thấy Con người ngồi bên hữu quyền-phép Đức Chúa Trời, và ngự giữa đám mây trên trời mà đến. Bấy giờ thầy cả thượng-phẩm xé áo mình ra mà rằng: Chúng ta có cần kiếm chứng-cớ khác nữa làm chi? Các ngươi có nghe lời lộng-ngôn chăng? Các ngươi nghĩ thế nào: Ai nấy đều đoán Ngài đáng chết. Có kẻ nhổ trên Ngài, đậy mặt Ngài lại, đấm Ngài, và nói với Ngài rằng: Hãy nói tiên-tri đi! Các lính canh lấy gậy đánh Ngài. Phi-e-rơ đương ở dưới nơi sân, có một đầy-tớ gái của thầy cả thượng-phẩm đến, thấy Phi-e-rơ đương sưởi, ngó người mà rằng: Ngươi trước cũng ở với Jêsus Na-xa-rét! Nhưng người chối rằng: Ta không biết, ta không hiểu ngươi nói chi. Đoạn, người bước ra tiền-đàng, thì gà gáy. Đầy-tớ gái đó thấy người, lại nói cùng những người ở đó rằng: Người nầy cũng là bọn đó. Nhưng người lại chối một lần nữa. Khỏi một chặp, những kẻ đứng đó nói cùng Phi-e-rơ rằng: Chắc thật, ngươi cũng là bọn đó, vì ngươi là người Ga-li-lê. Người bèn rủa mà thề rằng: Ta chẳng hề quen-biết với người mà các ngươi nói đó! Tức thì gà gáy lần thứ hai; Phi-e-rơ bèn nhớ lại lời Đức Chúa Jêsus đã phán rằng: Trước khi gà gáy hai lượt, ngươi sẽ chối ta ba lần. Người tưởng đến thì khóc.' Mác 14:53-72.
Đức Chúa Jêsus trước mặt Phi-lát
(Ma-thi-ơ 27:1,2,11-31; Lu-ca 23:1-5,13-25; Giăng 18:28–19:16)

'Vừa lúc ban mai, các thầy tế-lễ cả bàn-luận với các trưởng-lão, các thầy thông-giáo cùng cả tòa công-luận; khi đã trói Đức Chúa Jêsus rồi, thì giải nộp cho Phi-lát. Phi-lát hỏi Ngài rằng: Ấy chính ngươi là Vua dân Giu-đa phải không? Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Thật như lời. Các thầy tế-lễ cả cáo Ngài nhiều điều. Phi-lát lại tra-gạn Ngài, mà rằng: Ngươi chẳng đối-đáp chi hết sao? Hãy coi họ cáo tội ngươi biết bao nhiêu! Nhưng Đức Chúa Jêsus chẳng trả lời chi nữa, nên nỗi Phi-lát lấy làm lạ. Vả, hễ đến ngày lễ Vượt-qua, quan vốn quen thói tha cho dân một tên tù, tùy theo dân xin. Bấy giờ có một đứa tên là Ba-ra-ba bị tù với kẻ làm loạn, vì trong khi nổi loạn, chúng nó phạm tội giết người. Đoàn dân đã lên, bèn xin Phi-lát làm cho mình theo như lệ thường. Phi-lát trả lời rằng: Các ngươi muốn ta tha Vua dân Giu-đa cho chăng? Vì người biết rõ các thầy tế-lễ cả đã nộp Ngài bởi lòng ghen-ghét. Nhưng các thầy tế-lễ cả xui dân xin người tha tên Ba-ra-ba cho mình thì hơn. Phi-lát lại cất tiếng hỏi rằng: Vậy thì các ngươi muốn ta dùng cách nào xử người mà các ngươi gọi là Vua dân Giu-đa? Phi-lát nói cùng chúng rằng: Song người nầy đã làm điều ác gì? Chúng lại kêu lớn tiếng hơn rằng: Hãy đóng đinh nó vào thập-tự-giá! Phi-lát muốn cho đẹp lòng dân, bèn tha tên Ba-ra-ba; và sai đánh đòn Đức Chúa Jêsus, rồi giao Ngài cho chúng đem đóng đinh trên cây thập-tự. Lính điệu Đức Chúa Jêsus vào sân trong, tức là trong chỗ trường-án; và nhóm cả cơ binh lại đó. Họ choàng cho Ngài một cái áo điều, và đội trên đầu Ngài một cái mão bằng gai họ đã đương, rồi chào Ngài rằng: Kính lạy Vua dân Giu-đa! Lại lấy cây sậy đánh đầu Ngài, nhổ trên Ngài, và quì xuống trước mặt Ngài mà lạy. Khi họ đã nhạo-cười Ngài như vậy rồi, thì cởi áo điều ra, mặc áo của Ngài lại cho Ngài, và đem ra để đóng đinh trên cây thập-tự. ' Mác 15:1-12,14-20.

Đức Chúa Jêsus bị đóng đinh trên cây thập-tự
(Ma-thi-ơ 27:32-46; Lu-ca 23:26-49; Giăng 19:17-30)

'Có một tên Si-môn kia, người thành Sy-ren, là cha A-léc-xan-đơ và Ru-phu, ở ngoài ruộng về, đi ngang qua đó; họ bắt phải vác cây thập-tự. Họ đem Đức Chúa Jêsus đến nơi kia, gọi là Gô-gô-tha, nghĩa là chỗ Sọ. Họ cho Ngài uống rượu hòa với một-dược; song Ngài không uống. Khi đóng đinh Ngài trên cây thập-tự rồi, họ chia áo-xống Ngài cho nhau, bắt thăm để biết ai được gì. Án Ngài có ghi vào cái bảng rằng: Vua Dân Giu-đa. Lúc đóng đinh Ngài, là giờ thứ ba. Cũng có hai đứa ăn cướp bị đóng đinh với Ngài, một đứa tại cây thập-tự bên hữu Ngài, một đứa tại cây thập-tự bên tả. Những kẻ đi ngang qua đó chế-báng Ngài, lắc đầu mà nói rằng: Ê! ngươi là kẻ phá đền-thờ, và cất lại trong ba ngày, hãy cứu lấy mình, xuống khỏi cây thập-tự đi! Các thầy tế-lễ cả và các thầy thông-giáo cũng nói với nhau như vậy, mà nhạo-cười Ngài rằng: Hắn đã cứu kẻ khác; mà cứu mình không được! Hỡi Đấng Christ, Vua dân Y-sơ-ra-ên, bây giờ hãy xuống khỏi cây thập-tự, để cho chúng ta thấy và tin! Hai đứa bị đóng đinh cùng Ngài cũng nhiếc-móc Ngài nữa. Đến giờ thứ sáu, khắp đất đều tối-tăm mù-mịt cho tới giờ thứ chín. Đến giờ thứ chín, Đức Chúa Jêsus kêu lớn tiếng rằng: Ê-lô-i, Ê-lô-i, lam-ma-sa-bách-ta-ni? nghĩa là: Đức Chúa Trời tôi ơi, Đức Chúa Trời tôi ơi, sao Ngài lìa-bỏ tôi? Có mấy người đứng đó nghe vậy, thì nói rằng: Coi kìa, hắn kêu Ê-li. Có một người trong bọn họ chạy lấy bông-đá thấm đầy giấm, để trên đầu cây sậy, đưa cho Ngài uống, mà nói rằng: Hãy để chúng ta coi thử Ê-li có đến đem hắn xuống chăng! Nhưng Đức Chúa Jêsus kêu một tiếng lớn, rồi trút linh-hồn. Màn trong đền-thờ xé ra làm đôi từ trên chí dưới. Thầy đội đứng đối ngang Ngài, thấy Ngài trút linh-hồn như vậy, thì nói rằng: Người nầy quả thật là Con Đức Chúa Trời. Lại có những đàn-bà đứng xa xa mà xem. Trong số ấy có Ma-ri Ma-đơ-len, Ma-ri là mẹ Gia-cơ nhỏ, và Giô-sê, cùng Sa-lô-mê, là ba người đã theo hầu việc Ngài khi Ngài ở xứ Ga-li-lê; cũng có nhiều đàn-bà khác nữa, là những người đã theo Ngài lên thành Giê-ru-sa-lem. ' Mác 15:21-27,29-41.

Sự chôn Chúa
(Ma-thi-ơ 27:57-61; Lu-ca 23:50-56; Giăng 19:38-42)

''Bấy giờ là ngày sắm-sửa, nghĩa là hôm trước ngày Sa-bát; khi đã chiều tối, có một người tên là Giô-sép, ở thành A-ri-ma-thê, là nghị-viên tòa công-luận có danh-vọng, cũng trông-đợi nước Đức Chúa Trời. Người bạo gan đến Phi-lát mà xin xác Đức Chúa Jêsus. Phi-lát lấy làm lạ về Ngài chết mau như vậy, bèn đòi thầy đội đến mà hỏi thử Ngài chết đã lâu chưa. Vừa nghe tin thầy đội trình, thì giao xác cho Giô-sép. Người đã mua vải liệm, cất xác Đức Chúa Jêsus xuống khỏi cây thập-tự, dùng vải liệm vấn lấy Ngài, rồi để xác trong huyệt đã đục trong hòn đá lớn, đoạn, lăn một hòn đá chận cửa huyệt lại. Vả, Ma-ri Ma-đơ-len cùng Ma-ri mẹ Giô-sê, đều thấy chỗ táng Ngài.' Mác 15:42-47.

Sự Chúa sống lại
(Ma-thi-ơ 28:1-8; Lu-ca 24:1-12; Giăng 20:1-10)

'Ngày Sa-bát qua rồi, Ma-ri Ma-đơ-len, Ma-ri mẹ Gia-cơ, cùng Sa-lô-mê mua thuốc thơm đặng đi xức xác Đức Chúa Jêsus. Ngày thứ nhứt trong tuần-lễ, sáng sớm, mặt trời mới mọc, ba người đến nơi mộ, nói cùng nhau rằng: Ai sẽ lăn hòn đá lấp cửa mộ ra cho chúng ta? Khi ngó xem, thấy hòn đá đã lăn ra rồi; vả, hòn đá lớn lắm. Đoạn, họ vào nơi mộ, thấy một người trẻ tuổi ngồi bên hữu, mặc áo dài trắng, thì thất-kinh. Song người nói cùng họ rằng: Đừng sợ chi, các ngươi tìm Đức Chúa Jêsus Na-xa-rét, là Đấng đã chịu đóng đinh; Ngài sống lại rồi, chẳng còn ở đây; hãy xem nơi đã táng xác Ngài. Nhưng hãy đi nói cho các môn-đồ Ngài và cho Phi-e-rơ rằng Ngài đi đến xứ Ga-li-lê trước các ngươi; các ngươi sẽ thấy Ngài tại đó, như Ngài đã phán cùng các ngươi vậy. Các bà ấy ra khỏi mồ, trốn đi, vì run-sợ sửng-sốt; chẳng dám nói cùng ai hết, bởi kinh-khiếp lắm. ' Mác 16:1-8.

Sự Chúa hiện ra và lên trời
(Ma-thi-ơ 28:9,10,16-20; Lu-ca 24:13-53; Giăng 20:11-23; Công-vụ 1:6-11)

'[Vả, Đức Chúa Jêsus đã sống lại buổi sớm mai ngày thứ nhứt trong tuần-lễ, thì trước hết hiện ra cho Ma-ri Ma-đơ-len, là người mà Ngài đã trừ cho khỏi bảy quỉ dữ. Người đi đem tin cho những kẻ theo Ngài khi trước, và nay đang tang-chế khóc-lóc. Nhưng các người ấy vừa nghe nói Ngài sống, và người từng thấy Ngài, thì không tin. Kế đó, Đức Chúa Jêsus lấy hình khác hiện ra cho hai người trong bọn môn-đồ đang đi đường về nhà-quê. Hai người nầy đi báo tin cho các môn-đồ khác, nhưng ai nấy cũng không tin. Sau nữa, Ngài hiện ra cho mười một sứ-đồ đang khi ngồi ăn, mà quở-trách về sự không tin và lòng cứng-cỏi, vì chẳng tin những kẻ từng thấy Ngài đã sống lại. Ngài phán cùng các sứ-đồ rằng: Hãy đi khắp thế-gian, giảng Tin-lành cho mọi người. Ai tin và chịu phép báp-têm, sẽ được rỗi; nhưng ai chẳng tin sẽ bị đoán-phạt. bắt rắn trong tay; nếu uống giống chi độc, cũng chẳng hại gì; hễ đặt tay trên kẻ đau, thì kẻ đau sẽ lành. Vậy những kẻ tin sẽ được các dấu lạ nầy: Lấy danh ta mà trừ quỉ; dùng tiếng mới mà nói; Đức Chúa Jêsus phán như vậy rồi, thì được đem lên trời, ngồi bên hữu Đức Chúa Trời. Về phần các môn-đồ, thì đi ra giảng đạo khắp mọi nơi, Chúa cùng làm với môn-đồ, và lấy các phép lạ cặp theo lời giảng mà làm cho vững đạo.]' Mác 16:9-20.

Ngày 7 trong 7 ngày:

Tĩnh nguyện

CHÚA NHẬT - Trong ngày kỳ diệu này chúng ta sẽ dành thời gian suy ngẫm về thập tự, về ngôi mộ trống và tất cả những gì chúng đã làm cho ta. Nhưng cũng hãy suy ngẫm lời kêu gọi "Hãy đi và khiến muôn dân..." Nguyên tắc mà Đấng Christ đã truyền lại cho các môn đồ của mình là: không chỉ nên nhận lấy mà còn phải đi rao giảng Tin Lành về ân điển của Ngài. Chúa Giêsu ra đi khi đã trang bị cho các môn đồ của Ngài làm sao để giúp các môn đồ khác sanh bông trái. Chúng ta biết, điều này được thực thi khi các thế hệ môn đồ được liên tục đào tạo suốt hai ngàn năm qua. Nhưng cũng có các thời đại mà sự truyền bá Tin Lành không được mạnh mẽ. Thay vì thật sự kết bông trái, chúng ta lại vun trồng những trái không hạt. Hôm nay trong thời gian thờ phượng và cảm tạ Chúa về ân điển được ban, hãy cùng cầu nguyện để chúng ta được thử thách hơn bao giờ hết về việc truyền bá Phúc Âm và sống theo Đại Mạng Lệnh của Ngài.

Sự đau-đớn, chết và sống lại của Đức Chúa Jêsus
(Từ đoạn 26 đến đoạn 28)
Sự lập mưu của các thầy tế-lễ
(Mác 14:1,2; Lu-ca 22:1,2; Giăng 11:45-53)
'Bấy giờ các thầy tế-lễ cả và các trưởng-lão trong dân nhóm lại trong tòa thầy cả thượng-phẩm tên là Cai-phe; Vả, Đức Chúa Jêsus đã phán những lời ấy xong rồi, thì phán cùng môn-đồ rằng: Các ngươi biết rằng còn hai ngày nữa thì đến lễ Vượt-qua, và Con người sẽ bị nộp để chịu đóng đinh trên cây thập-tự. và bàn với nhau dùng mưu-chước gì đặng bắt Đức Chúa Jêsus mà giết. Song họ nói rằng: Không nên làm trong ngày lễ, e trong dân-chúng sanh ra điều xào-xạc chăng. ' Ma-thi-ơ 26:1-5.
Chúa chịu xức dầu tại Bê-tha-ni
(Mác 14:3-9; Giăng 12:1-8)

'Khi Đức Chúa Jêsus ở làng Bê-tha-ni, tại nhà Si-môn là người phung, có một người đàn-bà cầm cái chai bằng ngọc trắng đựng dầu thơm quí-giá lắm, đến gần mà đổ trên đầu Ngài đương khi ngồi ăn. Môn-đồ thấy vậy, giận mà trách rằng: Sao phí của như vậy? Dầu nầy có thể bán được nhiều tiền và lấy mà bố thí cho kẻ nghèo-nàn. Đức Chúa Jêsus biết điều đó, bèn phán cùng môn-đồ rằng: Sao các ngươi làm khó cho người đàn-bà đó? Người đã làm việc tốt cho ta; vì các ngươi thường có kẻ nghèo ở cùng mình, song sẽ không có ta ở cùng luôn luôn. Người đổ dầu thơm trên mình ta là để sửa-soạn chôn xác ta đó. Quả thật, ta nói cùng các ngươi, khắp cả thế-gian, hễ nơi nào Tin-lành nầy được giảng ra, thì cũng thuật lại việc người ấy đã làm để nhớ đến người. ' Ma-thi-ơ 26:6-13.

Đứa phản Chúa
(Mác 14:10,11; Lu-ca 22:3-6)

'Bấy giờ có một người trong mười hai sứ-đồ, tên là Giu-đa Ích-ca-ri-ốt, đến tìm các thầy tế-lễ cả, mà nói rằng: Các thầy bằng lòng trả cho tôi bao nhiêu đặng tôi sẽ nộp người cho? Họ bèn trả cho nó ba chục bạc. Từ lúc đó, nó tìm dịp-tiện để nộp Đức Chúa Jêsus. ' Ma-thi-ơ 26:14-16.

Sự lập lễ Tiệc-thánh
(Mác 14:12-21; Lu-ca 22:7-13,21-23; Giăng 13:21-30)

'Trong ngày thứ nhứt ăn bánh không men, môn-đồ đến gần Đức Chúa Jêsus mà thưa rằng: Thầy muốn chúng tôi dọn cho thầy ăn lễ Vượt-qua tại đâu? Ngài đáp rằng: Hãy vào thành, đến nhà một người kia, mà nói rằng: Thầy nói: Giờ ta gần đến; ta và môn-đồ ta sẽ giữ lễ Vượt-qua trong nhà ngươi. Môn-đồ làm y như lời Đức Chúa Jêsus đã dạy mà dọn lễ Vượt-qua. Khi đương ăn, Ngài phán rằng: Quả thật, ta nói cùng các ngươi rằng: Có một người trong các ngươi sẽ phản ta. Các môn-đồ lấy làm buồn-bực lắm, và lần-lượt hỏi Ngài rằng: Lạy Chúa, có phải tôi không? Ngài đáp rằng: Con người đi, y theo lời đã chép về Ngài; song khốn-nạn thay cho kẻ phản Con người! Thà nó chẳng sanh ra thì hơn! Khi đương ăn, Đức Chúa Jêsus lấy bánh, tạ ơn rồi, bẻ ra đưa cho môn-đồ mà rằng: Hãy lấy ăn đi, nầy là thân-thể ta. Ngài lại lấy chén, tạ ơn rồi, đưa cho môn-đồ mà rằng: Hết thảy hãy uống đi; vì nầy là huyết ta, huyết của sự giao-ước đã đổ ra cho nhiều người được tha tội. Kẻ nào để tay vào mâm với ta, ấy là kẻ sẽ phản ta. Giu-đa là kẻ phản Ngài cất tiếng hỏi rằng: Thưa thầy, có phải tôi chăng? Ngài phán rằng: Thật như ngươi đã nói. Ta phán cùng các ngươi, từ rày về sau, ta không uống trái nho nầy nữa, cho đến ngày mà ta sẽ uống trái nho mới cùng các ngươi ở trong nước của Cha ta. ' Ma-thi-ơ 26:17-29.

Lời bảo trước cho Phi-e-rơ
(Mác 14:27-31; Lu-ca 22:31-34; Giăng 13:36-38)

'Khi đã hát thơ thánh rồi, Đức Chúa Jêsus và môn-đồ đi ra mà lên núi Ô-li-ve. Ngài bèn phán rằng: Đêm nay các ngươi sẽ đều vấp-phạm vì cớ ta, như có chép rằng: Ta sẽ đánh kẻ chăn chiên, thì chiên trong bầy sẽ bị tan-lạc. Song sau khi ta sống lại rồi, ta sẽ đi đến xứ Ga-li-lê trước các ngươi. Phi-e-rơ cất tiếng thưa rằng: Dầu mọi người vấp-phạm vì cớ thầy, song tôi chắc không bao giờ vấp-phạm vậy. Đức Chúa Jêsus phán rằng: Quả thật, ta nói cùng ngươi, chính đêm nay, trước khi gà gáy, ngươi sẽ chối ta ba lần. Phi-e-rơ thưa rằng: Dầu tôi phải chết với thầy đi nữa, tôi chẳng chối thầy đâu. Hết thảy môn-đồ đều nói y như vậy. ' Ma-thi-ơ 26:30-35.

Vườn Ghết-sê-ma-nê. – Đức Chúa Jêsus bị bắt
(Mác 14:32-50; Lu-ca 22:39-53; Giăng 18:3-12)

'Rồi Đức Chúa Jêsus cùng môn-đồ đi đến một chỗ kêu là Ghết-sê-ma-nê. Ngài phán rằng: Hãy ngồi đây đợi ta đi cầu-nguyện đằng kia. Đoạn, Ngài bèn đem Phi-e-rơ và hai người con của Xê-bê-đê đi với mình, tức thì Ngài buồn-bực và sầu-não lắm. Ngài bèn phán: Linh-hồn ta buồn-bực cho đến chết; các ngươi hãy ở đây và tỉnh-thức với ta. Rồi Ngài bước tới một ít, sấp mặt xuống đất mà cầu-nguyện rằng: Cha ơi! Nếu có thể được, xin cho chén nầy lìa khỏi Con! Song không theo ý-muốn Con, mà theo ý-muốn Cha. Kế đó, Ngài trở lại với môn-đồ, thấy đang ngủ, thì Ngài phán cùng Phi-e-rơ rằng: Thế thì các ngươi không tỉnh-thức với ta trong một giờ được! Hãy thức canh và cầu-nguyện, kẻo các ngươi sa vào chước cám-dỗ; tâm-thần thì muốn lắm, mà xác-thịt thì yếu-đuối. Ngài lại đi lần thứ hai, mà cầu-nguyện rằng: Cha ơi! Nếu chén nầy không thể lìa khỏi Con được mà Con phải uống, thì xin ý Cha được nên. Ngài trở lại nữa, thì thấy môn-đồ còn ngủ; vì mắt họ đã đừ quá rồi. Đoạn, Ngài bỏ họ lại mà đi cầu-nguyện lần thứ ba, và lặp xin như lời trước. Rồi Ngài đi đến với môn-đồ, mà phán rằng: Bây giờ các ngươi ngủ và nghỉ-ngơi ư! Nầy, giờ đã gần tới, Con người sẽ bị nộp trong tay kẻ có tội. Hãy chờ dậy, đi hè, kìa kẻ phản ta đến kia. Khi Ngài còn đương phán, xảy thấy Giu-đa là một người trong mười hai sứ-đồ đến với một bọn đông người cầm gươm và gậy, mà các thầy tế-lễ cả và các trưởng-lão trong dân đã sai đến. Đứa phản Ngài đã trao cho bọn đó dấu nầy: Người nào mà tôi sẽ hôn, ấy là người đó, hãy bắt lấy. Tức thì Giu-đa đến gần Đức Chúa Jêsus, mà rằng: Chào thầy! Rồi hôn Ngài. Nhưng Đức Chúa Jêsus phán cùng nó rằng: Bạn ơi! Vậy thì vì việc nầy mà ngươi đến đây sao? Rồi chúng nó đến gần tra tay bắt Đức Chúa Jêsus. Và nầy, có một người trong những người ở với Đức Chúa Jêsus giơ tay rút gươm ra, đánh đầy-tớ của thầy cả thượng-phẩm, chém đứt một cái tai của người. Đức Chúa Jêsus bèn phán rằng: Hãy nạp gươm vào vỏ; vì hễ ai cầm gươm thì sẽ bị chết vì gươm. Ngươi tưởng ta không có thể xin Cha ta lập-tức cho ta hơn mười hai đạo thiên-sứ sao? Nếu vậy, thế nào cho ứng-nghiệm lời Kinh-thánh đã chép rằng việc nầy tất phải xảy đến? Lúc bấy giờ, Đức Chúa Jêsus phán cùng chúng rằng: Các ngươi đem gươm và gậy đến mà bắt ta, khác nào như ta là kẻ cướp. Ta thường ngày ngồi trong đền-thờ và giảng-dạy tại đó, mà các ngươi không bắt ta. Nhưng mọi điều ấy phải xảy đến, hầu cho những lời các đấng tiên-tri đã chép được ứng-nghiệm. Khi ấy, hết thảy môn-đồ bỏ Ngài mà trốn đi. ' Ma-thi-ơ 26:36-56.


Đức Chúa Jêsus ở trước mặt Cai-phe. – Phi-e-rơ chối Chúa
(Mác 14:53-72; Lu-ca 22:54-71; Giăng 18:15-27)

'Những kẻ đã bắt Đức Chúa Jêsus đem Ngài đến nhà thầy cả thượng-phẩm Cai-phe, tại đó các thầy thông-giáo và các trưởng-lão đã nhóm lại. Phi-e-rơ theo Ngài xa xa cho đến sân của thầy cả thượng-phẩm, vào ngồi với các kẻ canh-giữ đặng coi việc ấy ra làm sao. Bấy giờ các thầy tế-lễ cả và cả tòa công-luận kiếm chứng dối về Ngài, cho được giết Ngài. Dầu có nhiều người làm chứng dối có mặt tại đó, song tìm không được chứng nào cả. Sau hết, có hai người đến, nói như vầy: Người nầy đã nói: Ta có thể phá đền-thờ của Đức Chúa Trời, rồi dựng lại trong ba ngày. Thầy cả thượng-phẩm bèn đứng dậy mà nói với Ngài rằng: Những người nầy làm chứng mà kiện ngươi, ngươi không thưa lại gì sao? Nhưng Đức Chúa Jêsus cứ làm thinh. Thầy cả thượng-phẩm lại nói với Ngài rằng: Ta khiến ngươi chỉ Đức Chúa Trời hằng sống mà thề, hãy nói cho chúng ta, ngươi có phải là Đấng Christ, Con Đức Chúa Trời chăng? Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Thật như lời; vả lại, ta nói cùng các ngươi, về sau các ngươi sẽ thấy Con người ngồi bên hữu quyền-phép Đức Chúa Trời, và ngự trên mây từ trời mà xuống. Thầy cả thượng-phẩm bèn xé áo mình mà nói rằng: Nó đã nói phạm-thượng; chúng ta còn cần gì người làm chứng nữa sao? Các ngươi vừa nghe lời phạm-thượng đó, thì nghĩ làm sao? Chúng trả lời rằng: Nó đáng chết! mà nói rằng: Hỡi Đấng Christ, hãy nói tiên-tri đi; cho chúng ta biết ai đánh ngươi. Bấy giờ Phi-e-rơ vẫn ngồi ngoài sân. Có một người đầy-tớ gái đến gần, mà nói cùng người rằng: Ngươi cũng là kẻ ở với Jêsus, người Ga-li-lê. Họ bèn nhổ trên mặt Ngài, đấm Ngài, lại có kẻ vả Ngài, Song Phi-e-rơ chối trước mặt chúng mà rằng: Ta không hiểu ngươi nói chi. Khi đi ra ngoài cửa, lại có một đầy-tớ gái khác thấy người, bèn nói cùng kẻ ở đó rằng: Người nầy cũng ở với Jêsus, người Na-xa-rét. Song Phi-e-rơ lại chối và thề rằng: Ta chẳng hề biết người ấy. Một chặp nữa, những kẻ ở gần đó đến gần nói với Phi-e-rơ rằng: Chắc thật, ngươi cũng thuộc về đảng ấy, vì tiếng nói của ngươi khai ngươi ra. Người bèn rủa mà thề rằng: Ta không biết người đó đâu! Tức thì gà gáy. Phi-e-rơ nhớ lại lời Đức Chúa Jêsus đã phán rằng: Trước khi gà gáy, ngươi sẽ chối ta ba lần. Đoạn, người đi ra và khóc-lóc cách đắng cay.' Ma-thi-ơ 26:57-75.

Read 2543 times Last modified on Thứ ba, 07 Tháng 9 2021 19:19
Quang Harvest

Nên bây giờ còn có ba điều nầy: đức tin, sự trông cậy, tình yêu thương; nhưng điều trọng hơn trong ba điều đó là tình yêu thương. [1 Cô-rinh-tô 13:13]

Comments powered by CComment

Chúng tôi đang phát hành nhiều Music Video nhạc mới trên

Liên Hệ

Mục Vụ Chia Sẻ Niềm Tin
Hy Vọng & Tình Yêu
www.quangharvest.com
Email: info@quangharvest.com

Nhận Bản Tin

Đăng ký để nhận thông tin cập nhật