SáchLê-Vi Ký ghi lại những quy tắc về sự thờ phượng và những nghi lễ tôn giáo trong thời xưa của dân Y-sơ-ra-ên, cũng như những quy định cho các thầy tế lễ chịu trách nhiệm thi hành những điều luật này.
Chủ đề chính của sách là sự thánh khiết của Đức Chúa Trời và cách con dân Chúa phải thờ phượng và sống để duy trì mối liên hệ với Ngài.
Câu Kinh Thánh được biết đến nhiều nhất trong sách này mà Chúa Jêsus đã gọi là điều răn vĩ đại thứ hai: “Hãy yêu thương người lân cận như chính mình” (19:18).
Bố cục
Luật về tế lễ và sinh tế (1:1 – 7:38)
Phong chức tế lễ cho A-rôn và các con trai ông (8:1 – 10:20)
Luật về thanh sạch và không thanh sạch (11:1 – 15:33)
Ngày đại lễ chuộc tội (16:1-34)
Luật về sự thánh khiết trong đời sống và sự thờ phượng (17:1 – 27:34)
Liên hệ đến Satan, Kinh Thánh thường dùng đại từ nhân xưng (Gióp 1:8; Mathiơ 4:10; Giăng 8:44). Kinh Thánh không bao giờ gọi Satan là “nó”, như là một ảnh hưởng, nhưng khi nói về hành động của Satan thì dùng từ “hắn“, chứng tỏ Satan là một nhân vật. (Gióp 1:9-11; Mathiơ 4:1-11; I Giăng 3:8; Giu đe 9).
Trước hết chúng ta phải công nhận rằng cuộc chiến thuộc linh đang diễn ra Sách Êphêsô - các người nghiên cứu Kinh Thánh cho rằng đây là cuốn sách chứa đựng chân lý cao nhất liên quan đến Hội Thánh Đấng Christ, là sách nhấn mạnh đến cuộc chiến chúng ta đang khảo sát ở đây.
Đây là một sự thật dành cho những nhà khoa học và cho tất cả những sinh viên nào đang gặp khó khăn trong việc thuyết phục người khác về mức độ xác thật của Kinh Thánh. Và đây cũng là một trong những điều đã tỏ ra Đức Chúa Trời là Đấng sáng tạo lạ lùng, và Ngài đã tể trị trên muôn vật.